David Wilde, nghệ sĩ piano và nhà soạn nhạc người Anh, sinh năm 1935 tại Manchester, là một trong những nhân vật tiêu biểu của đời sống âm nhạc hàn lâm châu Âu hậu Thế chiến II. Con đường nghệ thuật của ông sớm được định hình từ thời thơ ấu, khi ông đã có một sự nghiệp bận rộn trong chiến tranh với tư cách “thần đồng piano nhí”. Chính giai đoạn này đưa Wilde đến với sự chú ý của Solomon, huyền thoại piano người Anh, người đã sắp xếp cho Wilde theo học với học trò kiêm trợ lý của mình là Franz Reizenstein.

Từ năm 1949, David Wilde theo học sáng tác với Giáo sư Richard Hall tại Royal Manchester College of Music (tiền thân của Royal Northern College of Music). Năm 1953 đánh dấu bước ngoặt quan trọng: ông được bầu làm Fellow của học viện và đồng thời nhận Huy chương Vàng Walter Dayas – một trong những giải thưởng danh giá nhất dành cho tài năng trẻ lúc bấy giờ. Những thành tựu sớm này cho thấy Wilde không chỉ là một nghệ sĩ biểu diễn xuất sắc, mà còn là một trí tuệ âm nhạc toàn diện.

David Wilde - Nghệ sĩ piano, nhà soạn nhạc và trí thức âm nhạc của thế kỷ XX-XXI
David Wilde – Nghệ sĩ piano, nhà soạn nhạc và trí thức âm nhạc của thế kỷ XX-XXI

Năm 1961, Wilde giành giải Nhất tại Cuộc thi Liszt-Bartók ở Budapest. Trong ban giám khảo có Nadia Boulanger, huyền thoại sư phạm âm nhạc thế kỷ XX. Ấn tượng trước tài năng của Wilde, bà mời ông sang Paris làm việc bất cứ khi nào thuận tiện. Cùng năm đó, Wilde nhận được học bổng cao cấp của Caird Foundation (Dundee) và lập tức viết thư nhận lời mời của Boulanger.

Ông theo học bà tại Paris và Conservatoire Américain ở Fontainebleau vào các năm 1963, 1964 và 1968, duy trì mối quan hệ học thuật và tinh thần gắn bó với “Mademoiselle” cho đến cuối đời bà. Đây là giai đoạn mang tính quyết định, giúp Wilde phát triển tư duy âm nhạc sâu sắc, kết hợp giữa cấu trúc chặt chẽ và chiều sâu tâm lý.

Bên cạnh sự nghiệp biểu diễn, David Wilde còn là một nhà giáo dục đầy đam mê. Danh sách học trò của ông phản ánh rõ tầm ảnh hưởng quốc tế: Jack Gibbons (sự nghiệp rực rỡ tại Hoa Kỳ), Christopher Oakden (Giáo sư tại Hochschule für Musik und Theater Hannover), Thomas Hell (quán quân Cuộc thi Âm nhạc Đương đại châu Âu tại Orléans), cùng nghệ sĩ piano Bulgaria Irina Georgieva. Từ năm 1981 đến 2000, Wilde giảng dạy tại Hochschule für Musik und Theater Hannover và được phong danh hiệu Giáo sư Danh dự (Professor Emeritus) của bang Lower Saxony từ năm 1983.

Không chỉ giảng dạy, Wilde còn là một trí thức âm nhạc đúng nghĩa. Ông thường xuyên thuyết giảng bằng cả tiếng Anh và tiếng Đức, đặc biệt nổi bật với tham luận “Listening to the Shadows”, bàn về tâm lý học và ý nghĩa của âm nhạc. Phân tích theo trường phái Jung của ông về Sonata Piano Si thứ của Liszt được trình bày tại Câu lạc bộ Phân tâm học London và sau đó xuất bản trong tập sách Analecta Lisztiana, do Michael Saffle biên tập – một đóng góp có giá trị học thuật lâu dài.

Trong thập niên 1990, David Wilde thể hiện rõ lập trường đạo đức của một nghệ sĩ dấn thân. Sau chuyến đi tới Sarajevo đang bị bao vây để ủng hộ các đồng nghiệp, ông sáng tác hàng loạt tác phẩm phản đối chiến tranh và vi phạm nhân quyền, tiêu biểu như The Cellist of Sarajevo (1992), Cry ‘Bosnia-Herzegovina’ cho violin và piano, String Quartet với chương cuối là “Khúc ai điếu cho nạn nhân vô danh của chiến tranh và áp bức”, và vở opera London under Siege dựa trên ý tưởng của nhà thơ Bosnia Goran Simić. The Cellist of Sarajevo, đề tặng Vedran Smailović, được trình diễn khắp thế giới và thu âm bởi Yo-Yo Ma cho Sony Classical – một minh chứng hiếm hoi cho sức lan tỏa toàn cầu của một tác phẩm mang thông điệp nhân quyền.

Những đóng góp này được ghi nhận chính thức: năm 2003, Wilde nhận bằng danh dự của Ủy ban Hòa bình Quốc tế Sarajevo vì những cống hiến cho nhân quyền tại Bosnia-Herzegovina và châu Âu, đồng thời được trao biểu tượng “Cánh cửa Mở”, đại diện cho quyền công dân danh dự Bosnia.

Về biểu diễn, David Wilde có sự nghiệp đồ sộ với các chuyến lưu diễn khắp Vương quốc Anh và thế giới. Ông từng biểu diễn cùng tất cả các dàn nhạc lớn tại London, toàn bộ các dàn nhạc BBC, Hallé Orchestra, Royal Liverpool Philharmonic, Bournemouth Symphony, City of Birmingham Symphony và Royal Scottish National Orchestra. Ông xuất hiện thường xuyên tại Henry Wood Proms dưới sự chỉ huy của các nhạc trưởng huyền thoại như Horenstein, Boulez và Downes.

Gia tài thu âm của Wilde phản ánh rõ chiều sâu nghệ thuật và uy tín nghề nghiệp. Đặc biệt, ông hiện thu âm độc quyền cho Delphian Records, với các album được đánh giá cao về Liszt, Beethoven, Brahms, Schumann, Chopin, Busoni và Dallapiccola. Việc EMI tái bản recital Liszt năm 1968 của ông, song hành cùng Earl Wild, cho thấy giá trị bền vững của những bản thu này qua nhiều thế hệ.

David Wilde không chỉ là một nghệ sĩ piano xuất sắc hay nhà soạn nhạc giàu lương tri xã hội. Ông là hình mẫu của nghệ sĩ-trí thức truyền thống: kỹ luật, dấn thân, có chiều sâu học thuật và trách nhiệm đạo đức. Trong bối cảnh âm nhạc ngày càng bị chi phối bởi thị trường và tốc độ, sự nghiệp của David Wilde là minh chứng thuyết phục cho giá trị lâu dài của chất lượng, tư duy và nhân cách nghệ thuật.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *